Mình đã lỡ mất cơ hội cải thiện tiếng Anh và tình trạng ế như thế nào
Cơ hội nhiều khi chỉ đến một lần. Nếu không mạnh dạn nắm bắt lấy nó bạn sẽ bỏ lỡ, đôi khi là cơ hội phát triển bản thân, có khi là cơ hội nghề nghiệp, khi là một tình bạn đẹp. Và đôi khi là lỡ cả một mối lương duyên.
Để mình kể bạn nghe, hôm rồi mình có gặp một người nice cực. Và người ấy là nam, ấy vậy mà mình không xin số điện thoại. Đến giờ mình vẫn còn hối hận.
Tụi mình ở cửa hàng đang làm một khảo sát về trải nghiệm mua hàng tại cửa hàng của khách. Bảng câu hỏi thì dài như trục đường Láng giờ tan tầm vậy. Vậy nên tụi mình phải chuẩn bị nào nước, nào bánh kẹo để mời khách nhâm nhi trong lúc “di chuyển hết cái đường Láng” kia.
Buổi chiều hôm đó KIP của mình là 10 người. Gấp đôi với KPI thông thường nhé. Thường chỉ 5 người thôi. Không ngờ đã thoát kiếp văn phòng rồi mà mình vẫn phải chạy KPI, thật hoài niệm. Đến người thứ 3 thì mình gặp anh ấy.
In tư: 32 tuổi, quốc tịch Bỉ, mới về Việt Nam 8 tháng.
Nghe vậy bạn có thể nghĩ là uầy sao mình giỏi English thế, đi hết đường Láng với cả người nc ngoài cơ. Nhưng sự thực là không phải. Anh ấy gốc Việt . Và nói tiếng Việt cũng thuộc hàng cao thủ trong số người nước ngoài rồi. Vậy nên chỉ một số từ anh ấy không biết thôi.
Tụi mình hay trông mặt mà bắt hình dong, nên thấy khách nào có vẻ dễ tính thì tụi mình mới dám mời đi đường Láng. Lúc mình nhìn anh đi ra thì thấy có vẻ anh dễ, ai ngờ anh dễ thật. Nhưng anh nói với mình là:
– Tiếng Việt của mình chưa tốt lắm (chứng tỏ sẽ tốt nữa). Nên mình không biết có giúp được không.
Mình rối rít không sao không sao, để mà nói với mình được như thế thì trình tiếng Việt đã thừa để đi hết cái bảng câu hỏi này rồi. Thế rồi mình mời anh ấy vào bàn ngồi chơi xơi nước mời kẹo.
Ấn tượng đầu tiên của mình là đôi mắt hiền, phong thái giản dị, dễ gần. Và điều mình rất ấn tượng là anh ấy thực sự nghiêm túc với những câu hỏi mà mình hỏi. Có câu anh ấy còn suy nghĩ và nói rằng khó trả lời nữa. Thật là hiếm có với một người trả lời khảo sát của nhãn hàng phải không. Anh ơi anh còn nghiêm túc và có tâm hơn cả người đi khảo sát nữa ấy.
Và bạn biết đấy, chuyện gì xảy ra cũng phải xảy ra. Mình vốn chỉ định đưa anh đi từ đầu đường láng đến cuối đường Láng. Ai dè lúc kết thúc đã thấy mình và anh đang hóng gió trên cầu Nhật Tân rồi. Tại chém gió ghê quá mà.
Nói chém gió vậy thôi nhưng những chia sẻ của anh là thực sự nghiêm túc và chân thành. Không hề có vết chém nào ở đây nhé. Mình có hỏi anh là, anh so sánh về mặt giá cả giữa cửa hàng mình vs bên khác như thế nào. Anh bảo khó đánh giá lắm, phải xem tương đương về mặt chất lượng nữa. Thế mình hỏi nếu chọn mua một sản phẩm mà nó có thiết kế sinh thái và một sản phẩm thường, anh sẽ chọn cái nào. Anh phân tích cho mình là: Nếu sản phẩm thiết kế sinh thái đó chất lượng tốt, đáp ứng nhu cầu, giá tốt thì tất nhiên là anh mua rồi. Uke anh anh rất tỉnh nhé.
Khi nói chuyện, có một số từ tiếng Việt anh không hiểu, mình dịch ra tiếng anh cho anh hoặc mô tả nó rõ hơn. Hoặc những từ mà anh không thể diễn rả bằng tiếng Việt, anh lại chuyển nó thành tiếng Anh rồi hỏi mình có hiểu không. Đến câu hỏi là Anh có phàn nàn hoặc góp ý gì để Trải nghiệm mua hàng tốt hơn trong những lần sau không, anh rep là: Phàn nàn là gì anh không hiểu. Đầu óc ngu muội lúc đó của mình nhảy số nhanh nói thành explain, anh hỏi lại là mô tả á, giải thích á với một nét mặt khó hiểu. Nhưng rồi mình tỉnh ngộ mới chữa lại là complain. Anh mới bảo là không, không có complain nào hết á.
Đấy như bình thường những câu hỏi sẽ được lướt qua rất nhanh. Nhưng vì anh khá nghiêm túc và chia sẻ thực những gì mình nghĩ nên con đường Láng mình đi hôm đó cùng anh mới kéo dài vậy. Và đến giờ mình vẫn thấy hối hận, rằng sao lúc đó mình lại không xin số Đt của anh nhỉ. Bởi mình thực sự ấn tượng tốt với anh, và muốn nhờ anh dạy tiếng Anh cho mình. Nhưng mình đã không xin mà.
Điều mình muốn chia sẻ ở đây là. Một khi để vuột mất cơ hội thì nó hiếm khi quay trở lại lần thứ 2 lắm. Vậy nên nếu khi cơ hội xuất hiện, đừng ngần ngại nắm lấy. Vượt qua những rào cản, định kiến, ngần ngại để thử một lần.
Ví như mình trong trường hợp này, mình hoàn toàn có thể hỏi liệu rằng anh có muốn học thêm tiếng Việt không. Mình sẽ hỗ trợ anh và đổi lại mình cũng muốn anh bổ túc Eng cho mình.
Vậy nên mình đã tự dặn lòng, nếu xuất hiện một người như vậy trên đường Láng, hoặc bất cứ con đường nào mà mình đi, mình sẽ mặt dày mày dạn mà ngỏ ý và xin số ngay không chần chừ.