Có những nơi trên dải đất này, nó đẹp không phải vì cảnh đẹp
Cô đã đi nhiều nơi, chứng kiến nhiều cảnh đẹp đến rung động lòng người, cũng có những nơi không có cảnh đẹp nhưng lại khiến tâm hồn cô thổn thức.
Cô cũng trải nghiệm nhiều kiểu du lịch khác nhau. Có khi là kiểu nghỉ dưỡng, tới ăn rồi chơi rồi lại quay về thành phố. Cũng có khi là phải vất vả lặn lội qua những con đường lầy lội, dốc đá và ăn những bữa ăn chẳng đủ đầy. Có những nơi cô đi trên dưới chục lần, có những điểm cô chỉ một đi không trở lại. Cô hay tạt ngang té ngửa, chẳng có kế hoạch, rồi cô lặng người trước những gì cô thấy, cô nghe. Chẳng phải núi non trùng trùng, hoa đua muôn sắc hay lá ngả muôn màu. Chẳng cần những hùng vĩ, rực rỡ hay tráng lệ, mỹ miều. Có khi chỉ là những bình dị chân khôi. Như đôi mắt chứa những vì sao đêm của đứa trẻ đang được mẹ bế nhìn cô lạ lẫm. Hay nụ cười hồn hậu của người đàn ông đang cày đất trên đá. Hoặc thảng là nếp khói trên những mái nhà. Hay những mái tranh xếp nếp trên những mảnh làng ven trên triền núi. Tất cả cô đều thấy chúng đẹp, đẹp một cách rung động và thổn thức tâm can.
Có lúc cô khóc, vì nó đẹp quá, và nó cũng mong manh quá. Bởi đằng sau đôi mắt sáng rực sao đêm kia, là tay chân lấm lem, là manh áo rách, là chén cơm-màu-xám với rau cải luộc, là chiếc bụng đói chưa một lần được biết đến món gà rán hay Mỳ Ý. Đằng sau nụ cười hồn hậu kia, có thể là những bữa ăn thiếu, những mất mát đau thương khi đứa con bị bệnh mà không có tiền chữa… Có thể là rất nhiều những thứ khác có thể khiến sự rung động trong tim cô bỗng chùng xuống.
Nhưng, có một điều không bao giờ thay đổi. Nó khiến cô vẫn còn tin yêu vào thế giới này. Đó là ánh sáng sao đêm trong ánh mắt kia không bao giờ vụt tắt, là nụ cười trên đôi môi bạc màu kia luôn đậm vẻ chân thành và hồn hậu. Ấy là lý do vì sao, trên dải đất này, có nhiều nơi đẹp không phải vì cảnh đẹp.
Ấy bởi vậy, nên cô thường nói với bạn bè, hoặc thảng trong vài câu chữ vu vơ. Rằng: trước khi bắt đầu cho một cuộc đi nào đó, thứ không nên mang theo nhất chính là kỳ vọng, và thứ nên mang về nhất chính là hy vọng.