Review sách Cây cam ngọt của tôi – ai cũng từng có một đứa bạn “khác người”

Review sách Cây cam ngọt của tôi – ai cũng từng có một đứa bạn “khác người”

December 26, 2021 0 By tamvivu

Đọc Cây cam ngọt của tôi mới thầm nghĩ về thời thơ ấu của mình, chúng ta ai cũng có một tình bạn khác người thời tuổi thơ – một cái cây,một con búp bê, một chú gấu bông, một con chim nhỏ… Chúng đều có điểm chung, là sự khác người, là sự thân thiết và gắn kết kỳ lạ với chúng ta, chúng ta có thể kể mọi điều cho chúng, gọi chúng bằng những cái tên âu yếm, như cách mà Zezé gọi cây cam ngọt của mình bằng cái tên bạn Yêu. Chúng ta cũng từng gắn cho chúng những cảm xúc, những câu thoại, để thể hiện rằng chúng là những người bạn biết vui biết buồn biết hờn giận và đau đớn. Review sách cây cam ngọt của tôi dưới đây hy vọng sẽ mang đến cho bạn động lực để bạn có thể bước vào chuyến phiêu lưu đầy nụ cười và nước mắt với cuốn sách này.

Review cây cam ngọt của tôi – Một câu chuyện ngọt ngào và dễ thương

Cây cam ngọt của tôi không chỉ là một câu chuyện ngọt ngào và dễ thương bởi nhân vật, mà còn bởi những tình tiết rất “đời”, rất hồn nhiên, rất thơ xảy ra xung quanh câu bé nhân vật chính.

Chúng ta ai cũng từng có một tình bạn “khác người” với những thứ không phải là người. Nhưng ít ai có thể có tâm hồn nhạy cảm với trí tưởng tượng phong phú như Zezé, ít ai, trong thâm tâm của mình lúc còn là một đứa trẻ, có thể đưa những “Người bạn” ấy của mình vào những hành trình phiêu lưu cùng những nhân vật tưởng tượng khác. Zeze, cậu bé ngọt ngào và dễ thương quá đỗi ấy đã đưa người bạn Yêu của mình, đưa cả chính chúng ta vào những hành trình phiêu lưu kỳ thú trong trí tưởng tượng của cậu.

Nhưng cũng đầy nước mắt


Bên cạnh là một đứa trẻ với trí tưởng tượng xuất thần, zeze còn là một đứa nhóc nhạy cảm và giàu tình yêu thương quá đỗi. 5 tuổi cậu đã phải đong đếm sức sát thương trong lời nói của mình, 5 tuổi cậu có thể bỏ qua một bên nỗi buồn thăm thẳm sau khi trải qua một đêm giáng sinh không đồ ăn ngon, không quà để đi đánh giày và kiếm được 8xu mua cho bố mình bao thuốc lá ngon nhất – để an ủi và xin lỗi ông vì đã lỡ lời làm ông buồn. Cái cách mà cậu nói “ tôi muốn lao ra phố bám lấy chân cha mà khóc. Muốn nói với ông rằng tôi thực sự thực sự ích kỷ. Nhưng tôi chỉ đứng như trời trồng, không biết phải làm gì. Tôi ngồi xuống giường, và từ trên giường nhìn chằm chằm đôi giày của mình vẫn nằm ở góc đó, trống rỗng đến không thể trống rỗng hơn được nữa. Trống rỗng như trái tim tôi….
Rồi cái cách mà cậu hành động
Thức dậy thật sớm và đi cả một ngày để đánh giày đổi lấy 12xu và mua cho bố món quà giáng sinh là bao thuốc lá ngon nhất- trong khi cậu k có món quà nào
Hay cái cách mà cậu nói khi muốn xin lỗi vì đã nói làm tổn thương ông bố
– Con không có ý đó đâu … cha ơi, con không cố tình nói như thế
– Cha ơi khi cha muốn đánh con con sẽ không bao giờ phàn nàn nữa, cha cứ đánh con đi ….
Và cũng chính người cha ấy sau đó chỉ đôi tháng đã dùng dây lưng và bàn tay đánh cậu đến ngất xỉu máu me đầy mặt.
Sau trận đòn, đó cậu đã “giết cha mình”.
“ Ông có thể giết một người nào đó trong trái tim ông. Không yêu người đó nữa,và đó là cách mà người đó chết trong trái tim ông
Ôi zeze vừa đáng thương lại vừa đáng yêu lại sâu sắc.


Chúng ta – tôi, zeze hay bạn đều khao khát tình yêu thương


Hồi bé ta hay khóc, là vì khi ta khóc thì cha mẹ sẽ vỗ về ta. Chúng ta hay làm nũng, vì mỗi lần làm ũng chúng ta lại thấy như được chở che. Bởi vậy, chúng ta luôn khao khát tình yêu thương. Như Zezé vậy,

Cậu vốn định giết “Ông Bồ”, một “kẻ thù” của cậu, nhưng chỉ sau đó ít lâu, khi nhận được tình yêu thương trìu mến của ông Bồ, cậu chuyển thành yêu ông nhất và muốn là con của ông. Tình yêu thương của cậu, sự khát khao yêu thương của cậu được đẩy lên đến đỉnh điểm và cao trào khi cậu đánh mất người cậu coi là tất cả – người cậu đã coi là Cha, người bạn bí mật và người tốt nhất trên đời. Những cảm xúc và nỗi đau của cậu lây lan sang cả người thân, người lạ và cả những độc giả đang nhìn cuộc đời thơ ấu của cậu qua từng con chữ.
Mình đã khóc, nghèn ngẹn và nức nở khi lúc cậu đánh mất người cha, người bạn – Ông Bồ của cậu. Mình đã đau xót biết bao khi thấy cậu không còn niềm yêu sống và chỉ muốn được lên thiên đường với người cậu thương yêu, và không ngừng nói về mình như một kẻ xấu xa, không được yêu thương.
Dù cuối cùng cậu vẫn sống tiếp cuộc đời của mình, nhưng Zezé sau trận ốm ấy đã k còn là Zezé nữa. Điều đó thật đáng buồn biết bao.
Đây là một cuốn sách xúc động và nhiều nước mắt. Dạy cho ta biết yêu thương và bao dung với những đứa trẻ và hiểu phần nào tâm hồn thơ trẻ. Cuốn sách không buồn mà xúc động và đắt giá, đáng đọc.

Tiếu Ngạo