Bản chất của người – Tàn nhẫn hay là những ảo tưởng về phẩm giá tốt đẹp

Bản chất của người – Tàn nhẫn hay là những ảo tưởng về phẩm giá tốt đẹp

October 4, 2025 0 By tamvivu

Bản chất của người là lương thiện hay tàn nhẫn sẽ được bóc trần trong hơn 200 trang sách của HanKang. Hãy lắng nghe tiếng nói của người chết và người sống trong một sự kiện lịch sử đã sắp chìm vào lãng quên của đất nước Hàn Quốc.

Thứ văn chương đầy ám ảnh và trừu tượng

Khi tôi khóc, tôi có thể mô tả rằng những giọt nước mắt đang tuôn ra không ngừng làm ướt đẫm khuôn mặt tôi. Nước mắt có vị mặn không phải như muối và màu không như giọt sương. Chúng mặn chát và đục.

Cũng là khóc, qua văn chương nó biến thành một bức tranh trừu tượng về trạng thái của con người. “Có cái gì đó lạnh giá không thể giải thích nổi, cái gì đó không phải sự buông xuôi, cũng không phải nỗi buồn hay sự oán hận. Cái gì đó run rẩy khô khốc chảy xuống hàng lông mi dài của cậu ấy”

– Bản chất của người – Hankang

Đó không chỉ là những dòng chữ tuôn ra trên trang giấy mô tả về những giọt nước mắt. “Bản chất của người” là tiếng nói, là tiếng lòng của những nạn nhân trong Phong trào dân chủ Gwangju 08/05/1980 ở Hàn Quốc. Khi người dân Gwangju đứng lên chống lại chế độ độc tài của tổng thống Chun-Doo wan. Khi đó thiết quân luật được ban hành, những người đứng lên biểu tình tham gia phong trào bị đàn áp một cách dã man và tàn bạo. Những cảnh tra tấn và vết thương tinh thần thế hiện trong Bản chất của người quá sức đẫm máu và tàn khốc.

Những cuộc đời dừng lại phía sau nòng súng nguội lạnh

Thành phố Gwangju chỉ có 400 ngàn người, nhưng đêm đó quân đội đã được phát 800 ngàn viên đạn để đàn áp. Những người tham gia phong trào, có những học sinh trung học, có những trí thức, công nhân. Bàn tay họ chưa bao giờ cầm súng, nhưng họ đã thử cầm và không có viên đạn nào được bắn ra từ nòng súng ấy dù họ đã trong tư thế sẵn sàng nhả đạn. Họ thả súng xuống khi quân đội bước vào, và họ bước chân mình đi vào địa ngục. Cuốn sách là tiếng nói của người sống và cả người chết về sự tàn bạo của quân đội và những vết thương tinh thần để lại chưa bao giờ nguôi ngoai.

Một màu sắc u ám, nặng nề bao trùm những dòng chữ. Những chi tiết như xác người bị xếp chồng lên nhau và thiêu rụi, những cuộc tra tấn đàn ông và phụ nữ dã man bóc trần sự thật về sự kiện lịch sử đẫm máu ấy- nhưng nó cũng phơi bày một sự thật – Bản chất của người

“Như vậy có phải con người là một sinh vật tàn nhẫn từ trong bản chất? Hay đó chỉ là những trải nghiệm phổ biến của chúng ta? Có phải chúng ta chỉ đang sống trong những ảo tường về phẩm giá con người, còn thực ra bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể biến thành một thứ chẳng là gì cả, thành sâu bọ, thành thú vật, thành một đống mủ dịch lẫn lộn? Bị sỉ nhục, bị bôi nhọ, bị tàn sát. Phải chăng đó là bản chất của con người đã được chứng minh trong lịch sử.

“Đấy là loại bút bi bình thường, bút bi mực đen hiệu Monami. Họ cài chéo cái bút đó vào giữa hai ngón tay tôi. Bên tay trái ạ. Vì tay kia tôi còn phải viết bản tường trình mà. Vâng, rồi họ cứ thế vặn cái bút. Theo cả hướng này nữa. Mới đầu thì tôi vẫn chịu được. Nhưng ngày nào họ cũng kẹp bút và vặn cùng một chỗ nên vết thương ngày càng sâu. Máu chảy lẫn với mủ. Về sau chỗ ấy lộ cả xương trắng. Lúc xương lộ ra, họ lấy bông tẩm cồn nhét vào. “

Mỗi lần lật dở một trang nào trong Bản chất của người tôi cảm thấy đôi mày nhíu lại, da đầu căng lên và trong lòng như có những tảng đá đè nặng làm tôi oằn xuống, gồng lên và chịu đựng. Một cuốn sách vừa đọc vừa vật lộn. Nó không phải để chữa lành, cũng không phải để giải trí. Đọc để biết, để hiểu rằng Bản chất của người – có thể là tàn nhẫn đến cùng cực.