Không lời!
Lòng rất muốn hỏi anh có khỏe không
Bởi em thấy anh ho trong buổi trưa đầy im lặng
Hai đứa mình đứng cạnh mà chẳng thốt nổi một lời
Đã bao lần em để câu chào trong miệng buông lơi
Bởi lúc ấy xúc cảm run run chặn ngang lời em nói
Mấy ngày không gặp em đoán rằng anh ốm
Rất muốn nhắn hỏi thăm một lời: Anh đỡ hơn chưa
Nhưng em biết rằng giữa dòng đời kẻ vãn người thưa
Em cũng chỉ là người dưng qua đường đang lạc lối
Mối quan tâm em dành cho anh sẽ khiến anh bối rối
Nên ô chát vẫn để ngỏ không lời!