Phúc lành của những con chữ
Tôi như một kẻ đang rã rời lê từng bước chân giữa sa mạc bỗng nhiên gặp một nguồn nước mát trong. Tôi đưa tay vốc từng vốc nước đưa lên uống. Không chỉ cơ thể được lấp đầy sự mát mẻ trong lành, tôi cảm thấy hồn tôi như được tưới tắm bởi những phúc lành của sự sống. Đó là cảm giác khi xa cách lâu ngày tôi lại gặp những con chữ vẫn luôn là nguồn sống của hồn tôi.
Sức mạnh của ngôn từ luôn kỳ diệu. Ấy là một sức mạnh có thể dịch chuyển để giới, đưa con người ta tới những giây phút thăng hoa và cũng có thể dìm người khác xuống vũng lầy tăm tối. Đã hơn 2 tháng nay tôi xa rời con chữ. Tôi bị cuốn vào một dòng chảy công việc và lo lắng, khủng hoảng đến độ không thể nào đón nhận được những gì mà ngôn từ mang lại. Thế rồi bỗng nhiên hôm nay tôi đọc “Phúc lành của những bến bờ xa xôi”- tôi cảm thấy như hồn mình sống lại. Những ngôn từ làm dịu đi cảm xúc tiêu cực trong tôi. Những ngôn từ tưới tắm cho hồn tôi những trong trẻo, để tôi mở rộng hồn mình đón nhận những thử thách và buồn khổ trong cuộc đời.