Hôm nào rảnh, mình dẫn bạn đi chợ ăn sáng
Sáng nào rảnh, mời bạn ghé chỗ mình. Mình dẫn đi chợ ăn sáng. Nhưng nhớ là phải đến lúc 6h hay 6h30 sáng đó nghe.
Mình vừa chuyển tới nơi ở mới. Và điều đầu tiên mà mình quan tâm chính là chợ nơi này ở đâu, có gần nhà không, có rộng không, đồ ăn rau quả có tươi ngon không. Vậy rồi sau những dò la, mình đã tìm được một chiếc chợ rất là ưng.
Một chiếc chợ cơ man nào là đồ ăn sáng
Chiếc chợ truyền thống vừa to vừa rộng, quầy ăn sáng cả dãy. Nào bún bò, bánh đa cua, cháo sườn, trứng vịt lộn, bún sườn mọc, cháo lòng… Cho đến các quầy bánh cuốn bánh rán bánh mỳ bánh bao. Bao la các món đồ ăn sáng bình dân sẵn sàng phục vụ.
Nếu bạn ghé, mình sẽ dẫn bạn đi ăn cho bạn tha hồ lựa chọn. Chúng ta có thể ngồi ở một quầy nhỏ, trên chiếc ghế dài thấp cũ mòn năm tháng, xì xà xì xụp húp hết bát nước dùng thơm ngon béo ngậy. Tụi mình mặc dòng người qua lại tấp nập, chỉ tập trung vào cô bán hàng với chiếc nồi nghi ngút khói và đôi tay thoăn thoắt thêm bún, thêm rau, thêm gia vị và chan nước dùng.
Tụi mình sẽ ngồi đó, cùng mấy bác lớn tuổi bên cạn, nghe các bác bàn chuyện thiên hạ, kể chuyện con cháu và chê bai thế hệ trẻ ngày nay. Chắc các bác sẽ bất ngờ lắm khi tụi mình có mặt ở đó, sáng sớm như vậy. Bởi nào có tụi trẻ nào lại đi ăn sáng giữa chợ vào cái giờ sớm ấy chứ. Người đi chợ còn ít ấy chả. Giống mình vẫn đi chợ sáng sớm mà không thấy một ai tầm tuổi mình hoặc nhỏ hơn. Chỉ thấy mấy cô mấy bác đi chợ thôi. Nhưng không sao tụi mình chỉ tập trung vào đồ ăn là được rồi. Mặc dù mình chưa ăn bao giờ, nhưng mình cam đoan với bạn là đồ ăn sẽ rất ra gì và này nọ nhé. Thịt bò thì tươi, bún cũng tươi, rau cũng tươi. Không chỉ bởi gần chọ mà đồ tươi đâu. Những người bán đồ ăn sáng ở đây đều là những người bán lâu năm. Họ phục vụ thực khách là người dân quanh đó và cả những cô hàng xén, những cô bán thịt, chú bán rau…Họ sống đời ở chợ vậy, ai dám bán đồ không tươi chứ, dễ mất khách lắm. Vậy nên bạn có tới, cứ yên tâm đảm bảo bạn sẽ được ăn những thức tươi và ngon nhất trần đời.
Rồi khi tụi mình ăn xong, mình sẽ dẫn bạn đi khắp các ngóc ngách của chợ. Chúng ta có thể mua những đồ tươi ngon về và tự nấu ở nhà. Đồ ở đây vừa tươi, lại không thiếu một thức lạ nào. Từ ngô non, đến thị xanh, cả me nấu chua…. Nay mình đội mưa đi mua đồ về nấu món bún quen thuộc. Những tưởng chợ vắng mà ai ngờ vẫn đông như ngày hội. Người bán ngồi dưới những tán bạt nước mưa chảy long tong, người mưa lội qua những con nước ngập cả đường hẻm. Đi giữa lòng chợ mà ô đụng ô người đụng người. Ai cũng lướt thướt nhưng đều hớn hở vì thức tươi trên tay. Chợ họp bên trong, bên ngoài đường, bên vỉa hè. Đâu đâu cũng thấy hàng bán. Mình ghé vào hàng bún mua một cân. Cô bán bún môi săm đỏ chót, sợi bún ăn dai, ngon và đậm mùi men bún. Mình ghé hàng thịt, chao ôi nay cô hàng thịt có mẻ ba chỉ ngon đã đời. Phần mỡ chẳng mấy, thịt chắc và trông miếng nào miếng ấy nân nẩn. Cô hàng bò bên cạnh chào mời mà mình hẹn lần sau.
Rồi mình ghé hàng rau, có chú bán rau tầm tuổi bố mình ngồi gọt khoai sọ bên góc chợ khuất. Nay mình không ăn nên đành hẹn lần tới. Rồi có quầy rau cơ man nào là thức rau. Từng lá từng lá rau xanh tươi mơn mởn. Cà chua căng tròn đỏ lừ, đậu bắp đậu que cà rốt rau cải xà lách rau ngót dưa chuột rau muống ngô non… cuống còn chảy mủ. Rồi chao ôi nhìn hàng Hải sản mà mê. Mình vậy chứ không ham tôm hùm cua hoàng đế mơi mơi trong mấy bể kính. Chắc bởi không có tiền nên không dám ham. Nhưng chao ôi mình mê mấy mê cá hồng tươi hơn hớn bày trên mâm, tôm nhảy tanh tách trong chậu và mực thì chen chúc nằm trên mâm lắm. Ở đây hàng bán cá biển tươi như kiểu chúng vừa nhảy từ biển tót lên mâm lên chậu của cô hàng cá vậy á. Mà thú ở chỗ là khu chợ rất rộng. Nó phải trải dài trên mấy con hẻm. Có khu ở giữa được quy hoạch thành chợ thì chủ yếu là hàng ăn sáng và hàng thịt. Còn mấy con hẻm xung quanh cũng bị biến thành chợ. Các cô hàng rau, hàng thịt ngồi kín cả lối đi. Ấy vậy mà lạ là không có dân nào phàn nàn.
Mình mê mẩn những chiếc chợ như thế. Tấp nập người bán kẻ mua. Rau thì tươi, quả thì xanh và non. Nhìn cái gì cũng muốn mua. Mình đã đánh dấu hàng bánh rán rồi. Dù không được như ở chợ quê, rán tới đâu ăn tới đó. Nhưng mình nhìn vẫn ngon mắt lắm. Hôm nào bạn qua mình dẫn đi ăn và đi chợ chỗ mình cho biết. Đảm bảo bạn sẽ mê quên lối về. Mà bạn sẽ bất ngờ vì ở Hà Nôi lại có một chiếc chợ như thế này. Bình thường chắc bạn chỉ ghé qua chợ, hoặc đi ven ven chợ rồi nhặt những thức cho đủ bữa. Nhưng nếu bạn đi chợ sáng và đúng chợ truyền thống đã họp lâu năm, bạn sẽ thấy một nhịp chợ rất khác. Người bán kẻ mua tấp nập nhưng không vội vàng. Bạn có cơ man nào là sự lựa chọn. Rồi hàng đắt hàng rẻ đủ cả. Có đội khi hàng này bạn mua thức này 13 ngàn, nhưng tới hàng bên cạnh lại 20 ngàn cơ. Các thức rau củ ở đây nhiều loại như đồ quê, nên bạn đi giữa chợ mà như tìmlạc về buổi đi chợ cùng mẹ hôm nào.
Từ lâu mình đã thích đi chợ. Đến vùng đất mới nào mình cũng tìm chợ để ghé. Không phải để tìm hàng bánh hàng chè đâu. Cũng không phải để nghe các cô hàng xém rôm rả trò chuyện. Ấy nói không phải mà là phải cả đấy. Mình không quên chiếc chè bắp non 5k ở chợ Huế. Cũng không thể quên bát mỳ Quảng 10k ở chợ Quảng . Càng khó quên món phở lợn 30 ngàn trên Hà Giang. Và không thể quên món bánh đập ở Quảng Nam… Ấy mỗi chiếc chợ đều muôn màu muôn vẻ. Và chợ nào cũng đều khiến mình cảm thấy choáng ngợp thích thú và yêu thích hết á. Vậy nên mình dự định sẽ đi hết các chợ trên đất Việt. Vùng nào mình đặt chân qua thì chợ ở đó chắc chắn k thể thiếu dấu răng mình. Rồi mai mốt mình sẽ kể về chợ cho bạn nghe. Không phải Sống đời của chợ mà Ăn đời ở chợ nha.